GN – HỎI: Tôi có nghe một số người nói rằng, người khuyết tật chiêm bái Tứ động tâm ở đất Phật (Ấn Độ) thì kiếp sau sẽ được lành lặn. Người hội đủ duyên lành chiêm bái Tứ động tâm khi chết cũng được phước báo sinh thiên. Xin quý Báo giải đáp dùm có đúng không?
(PHƯỚC QUANG, phuocquangle56@yahoo.com.vn;
HỮU TOÀN, Q.9, TP.HCM)
Tứ Động Tâm bao gồm Lumbini (Lâm Tì Ni), Bodh Gaya (Bồ Đề Đạo Tràng), Sarnath (vườn Lộc Uyển) và Kushinagar (Câu Thi Na). Trong ảnh, Kushinagar – nơi Đức Phật đã nhập vô dư y Niết-bàn sau 49 năm giáo hóa
ĐÁP:
Bạn Phước Quang và Hữu Toàn thân mến!
Kinh Ðại bát Niết-bàn (Mahàparinibbàna Sutta, kinh Trường bộ, số 16, HT.Thích Minh Châu dịch), Phật dạy: “Này Ananda, đó là bốn Thánh tích, kẻ thiện tín cư sĩ cần phải chiêm ngưỡng và tôn kính. Này Ananda, các thiện tín Tỷ-kheo, Tỷ-kheo-ni, cư sĩ nam, cư sĩ nữ sẽ đến với niềm suy tư: ‘Ðây là chỗ Như Lai đản sanh’, ‘Ðây là chỗ Như Lai chứng ngộ Vô thượng Chánh đẳng giác’, ‘Ðây là chỗ Như Lai chuyển Pháp luân vô thượng’, ‘Ðây là chỗ Như Lai diệt độ, nhập Vô dư y Niết-bàn’. Này Ananda, những ai, trong khi chiêm bái những Thánh tích mà từ trần với tâm thâm tín hoan hỷ, thời những vị ấy, sau khi thân hoại mạng chung sẽ được sanh cõi thiện thú, cảnh giới chư Thiên”.
Mặc dù chiêm bái và tu tập nơi các Thánh tích thiêng liêng có công đức và phước báo rất lớn nhưng đó cũng chỉ là một trong những nhân duyên thiện lành ở hiện đời nhằm vun bồi cho quả lành ở đời sau. Theo đạo lý nhân-duyên-quả, một nhân trong hiện tại (dù thiện lành đến mấy) cũng không thể quyết định chắc chắn cho việc trổ quả lành ở tương lai. Bởi còn tùy nghiệp duyên thiện ác nặng nhẹ đã tạo trong quá khứ, tùy thuộc nỗ lực tích phước hành thiện trong hiện tại của mỗi người mà nhân-duyên-quả vận hành để kiến tạo quả báo tốt hay xấu. Vì vậy không nên xác quyết “người khuyết tật chiêm bái Tứ động tâm ở đất Phật (Ấn Độ) thì kiếp sau sẽ được lành lặn” mà tốt nhất chỉ tán thán công đức, phước báo hiện tại của họ đang làm; với phước lành này mong rằng tương lai của bạn sẽ tốt đẹp. Còn kiếp sau như thế nào hoàn toàn tùy thuộc vào vận hành nhân-duyên-quả của chính người ấy. Nên có thể trong kiếp sau họ thành tựu phước báo thù thắng trên cả sự “lành lặn” nhưng cũng có thể hưởng được phước báo ít hơn.
Đối với quan niệm “Người hội đủ duyên lành chiêm bái Tứ động tâm khi chết cũng được phước báo sinh thiên” cũng nên thận trọng vì chỉ gần đúng mà chưa đúng hẳn với tinh thần nhân-duyên-quả. Đức Phật chỉ xác định “Những ai trong khi chiêm bái những Thánh tích mà từ trần với tâm thâm tín hoan hỷ” thì được sinh lên các cõi trời. Nghĩa là, khi một vị đệ tử Phật chiêm bái Thánh tích, phát khởi lòng kính tin Tam bảo sâu sắc, tâm tư hoan hỷ, ngay đó liền từ trần với cận tử nghiệp thiện lành thì họ mới được sinh lên các cõi trời. Còn người tuy có nhiều công đức phước báo nhờ chiêm bái Thánh tích nhưng nếu không được nuôi dưỡng, tiếp tục un đúc thiện nghiệp bằng sự tu học, tạo phước trong đời sống hàng ngày, và nhất là khi lâm chung với cận tử nghiệp rối loạn thì không chắc họ sẽ được sinh thiên.
Do vậy, người Phật tử chánh kiến cần xác tín rằng, hành hương về Phật tích, chiêm bái và tu học nơi Tứ động tâm ắt có công đức và phước báo thù thắng, sẽ thành tựu quả lành ở vị lai; gieo nhân lành ắt sẽ được quả lành. Tuy vậy, không nên xác định một cách “chắc như đinh đóng cột” rằng chiêm bái Thánh tích thì tương lai sẽ được thế này hay thế kia. Bởi lẽ nhân-duyên-quả vận hành rất vi tế xuyên suốt ba thời quá khứ, hiện tại và vị lai, trong khi chúng ta chỉ mới tạo được chút nhân lành hiện đời (nhờ chiêm bái Thánh tích) mà không biết các nhân duyên thiện ác khác của mình trong quá khứ, vì thế không thể nói về quả ở tương lai một cách chính xác được.
Chúc bạn tinh tấn!
TỔ TƯ VẤN
(tuvangiacno@yahoo.com)